Bảy Chum Vàng
Đây là bài số bốn trăm tám mươi bảy (487) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ OregonThời Báo, Portland, Oregon.

Đến một tuổi nào đó bạn thích có những phút giây được sống an tĩnh trong một gian phòng nho nhỏ tìm đọc kinh sách, thơ văn nào đem đến cho bạn một sư thư thái tâm hồn, một niềm an vui tự tại.
Khi
còn trẻ, bạn tìm
thấy hạnh phúc trong sự giàu sang, trong danh vọng. Bạn đã có một ngôi
nhà có “mai vàng trước
ngõ, có khóm trúc bên hiên” rồi, bạn đã sống ấm êm bên vợ đẹp con xinh
rồi,
nhưng bạn vẫn thấy chưa đủ, bạn vẫn muốn tìm đủ mọi cách để tạo thêm
nhiều
ngôi nhà khác lộng lẩy hơn, đẹp đẻ hơn
để thỏa mãn tham vọng được làm chủ những căn nhà của bạn, càng nhiều
càng tốt,
tiền để trong nhà băng càng nhiều càng thấy vui mắt hơn. Nhưng bạn có
thể hạnh phúc, sung sướng hay khổ sở như người thợ hớt tóc trong câu
chuyện “Bảy chum vàng” dưới đây:
Bảy chum vàng
Một người thợ hớt tóc trong triều đi qua một gốc
cây có ma, bỗng nghe một tiếng nói:
“Nhà ngươi có muốn bảy chum vàng không?”
Ông ta nhìn quanh và không thấy ai cả. Nhưng lòng tham lam nổi lên và ông ta đã
nôn nóng la lớn:
“Vâng, tôi muốn! Nhất định rồi!”
Tiếng đó nói:
“Được rối! hãy trở về nhà ngay lập tức. Nhà ngươi sẽ thấy các chum vàng ở đó.”
Người thợ hớt tóc vội vã cắm đầu cắm cổ chạy thẳng một mạch về nhà. Quả thật có bảy chum vàng ở đó- chum nào chum ấy đầy ấp là vàng, chỉ trừ một chum đầy vàng một nửa mà thôi. Lúc đó người thợ hớt tóc không muốn thấy một chum vàng chỉ đầy một nửa. Ông nôn nóng muốn có vàng đổ đầy chum đó, nếu không ông không cảm thấy sung sướng, hạnh phúc.
Ông bèn lấy những đồ trang sức bằng vàng trong nhà ra mà đúc thành những đồng tiền vàng để đổ vào chung còn lưng một nửa. Nhưng rồi chum đó vẫn còn lưng một nửa như trước. Dễ giận chưa!
Ông chắt mót từng đồng, bủn xỉn keo kiệt và ông cùng gia đình nhịn ăn nhịn mặc. Nhưng đều vô ích hết. Cho dù số lượng vàng đổ vào bao nhiêu, chum vẫn chỉ đầy một nửa.
Ngày kia ông được nhà vua tăng lương gấp bội, và ông lại tiếp tục làm đủ cách để cho vàng đầy chum. Kể cả việc ông đi ăn xin. Cái chum đã nuốt bất cứ đồng tiền nào đổ vào nhưng rồi cũng chỉ đầy một nửa.
Bấy giờ ông vua nhận thấy dáng dấp thiểu não ốm o của người thợ mộc nên hỏi:
“Có chuyện không ổn hả? Trước kia khi lương tiền còn ít ỏi nhà ngươi hạnh phúc biết bao. Bây giờ nhà ngươi được tăng lương gấp đôi nhưng lại xem ra thiểu não tiều tụy thế này. Có phải nhà ngươi giữ bảy chum vàng ở nhà không?”
người thợ hớt tóc rất đổi ngạc nhiên thưa:
“Tâu bệ hạ, ai đã tấu trình điều đó?”
Nhà vua cười khanh khách:
“Những triệu chứng thấy ở nhà ngươi rõ ràng là
của những người mà con ma đã tặng bảy chum vàng. Trước đây nó đã tặng cho trẩm.
Khi trẩm hỏi vàng đó có thể tiêu xài được không hay chỉ để tích lũy thành đống
mà thôi thì con ma đã biến mất dạng mà không một lời nói năng. Vàng đó không
tiêu xài được. Nó chỉ đem lại cho sở hữu chủ một sự thúc bách tích lũy mà thôi.
Vây nhà người hãy mau lập tức trả lại bảy chum vàng cho con ma đó rồi nhà ngươi
sẽ tìm lại được hạnh phúc.”
( Nguồn: Trích trong Như Tiếng Chim Ca- Dich giả Đỗ Tấn Hưng & Trần Duy
Nhiên)

Như thế sự giàu sang có đem đến cho bạn hạnh phúc hay là đem đến cho bạn những lo âu, phiền não? Dĩ nhiền sẽ có nhiều bạn cho rằng không có tiền cũng lo âu phiền não lắm nếu phải “chạy ăn từng bữa toát mồ hôi” như Tú Xương ngày xưa. Vấn đề ở đây là làm thế nào chúng ta chế ngự được lòng tham có một muốn có thêm hai, có bạc triệu muốn có thêm bạc tỷ vì đó là nguồn gốc của bao đau khổ, và tội lỗi.
Xin mời đọc thêm Một Chút Suy Tư của Thượng Toạ Thích Tánh Tuệ, một tăng sĩ đã đem Đạo vào Đời qua thơ văn, hướng dẫn đại chúng hướng về bờ giác để tìm một ý nghĩa cho cuộc sống của chúng ta.
Thoảng Chút Suy Tư
Đời người, thân thể mình là quý giá nhất, nhất định đừng thẹn với mình. Tâm tình mình là trân quý nhất, nhất định đừng phá hỏng. Sinh mệnh của mình là trân quý nhất, nhất định đừng lãng phí…

Con người sinh ra có người Phước nghiệp tốt, có xe, có nhà, còn có tiền. Có người sinh ra đã là mệnh mỏng, không ai để ý, không ai chăm sóc, không ai dựa vào. Thế nhưng, bất luận sau này như thế nào, cũng đừng nên xem nhẹ bản thân mình. Kiên trì nhiều hơn, nỗ lực nhiều hơn thì nhất định sẽ đưa mình đến nơi cao nhất. Bất luận tình huống gì cũng đừng bỏ cuộc, sự đời thay đổi vô thường, rồi sẽ có một ngày ta thành người xuất sắc.
– Có tiền chưa hẳn trên mặt có nụ cười, nổi khổ của họ ta không thể nào biết được .
Không có tiền chưa chắc mỗi ngày đều không tốt, niềm hạnh phúc của ta là tự tâm ta biết rõ.
Ăn mặc sang trọng thì đã sao, bình bình giản dị
thì như thế nào? Chỉ cần ta biết đủ, thì cái gì cũng không thiếu.
Áo gấm cơm ngọc có thể làm gì, trà thô cơm nhạt thì có làm sao? Chỉ cần ta vui
vẻ, thì cái gì cũng không thiếu.
Tiền là gì?
Tiền là do người kiếm được, cũng là để cho người tiêu xài. Ăn uống tiết kiệm để dành nhiều tiền, thấy món đồ mình thích cũng không dám mua, sống như vậy thiếu hay không thiếu. Vất vả kiếm tiền thật nhiều, cuối cùng tiền còn người mất, sống như vậy có đáng giá hay không?
Nhà là cái gì?
Nhà là nơi để ta ở, không phải là gánh nặng, mỗi tháng còn phải trả nợ, sống như vậy áp lực thật lớn. Sống mà lúc nào cũng phải để tâm vào những thứ đó, như vậy trong tâm có mệt hay không? Nhà không cần lớn hay nhỏ, chỉ cần thoải mái dễ chịu. Nhà không quan trọng ở vị trí tốt hay xấu, mà chỉ cần có hoa có cỏ.
Xe là gì?
Xe là phương tiện đi lại của con người, không phải là thứ để lấy ra khoe khoang. Ngồi xe điện, không hẳn là không có tiền gửi ngân hàng. Mua xe sang trọng chưa hẳn là không đi vay ngân hàng. Có loại xe gì không quan trọng, quan trọng là không nợ nần. Mua xe gì không quan trọng, quan trọng là đi được an toàn.
Cuộc sống là gì?
Cuộc sống không nhất định là phải đại phú đại quý, mà là cần sống sao cho có ý nghĩa.
Hạnh phúc là gì?
Hạnh phúc không nhất định phải so sánh với người khác, mà là chậm rãi dùng tâm cảm nhận.
Vui vẻ là cái gì?
Vui vẻ không nhất định do người khác tạo nên, mà là cần chân thành từ nội tâm mình.
Nhiều lắm trăm năm một kiếp người
Đến rồi ai cũng phỉ đi thôi
Hãy sống sao cho đầy ý nghĩa
Để buổi xuôi tay miệng mĩm cười…
Như Nhiên Thích Tánh Tuệ
Bây giờ là Mùa thu, xin mời Bạn cùng thưởng thức bài thơ Bài Tình Thơ Mùa Thu do người viết sáng tác để thay cho lời kết luận của người viết hôm nay. Xin cảm tạ,

Bài Tình Thơ Mùa Thu
Bạn đã thấy Thu về rồi đấy nhỉ
Trên sườn đồi, bên khe núi, vườn sau
Lá trên cây nay đã đổi sang màu
Đỏ tím thẩm hay úa vàng ảm đạm
Khắp mọi nẻo sương lam giăng màu xám
Gió thu về thổi nhẹ chiếc lá rơi
Những lá kia cũng sắp sửa chia rời
Thân cây mẹ để rơi vào lòng đất
Nhìn cảnh ấy lòng chợt buồn chất ngất
Ngẫm cuộc đời nào có khác lá kia
Cũng xanh tươi, cũng héo uá, chia lìa
Là cát bụi lại trở về cát bụi!
Dẫu quyền thế, dẫu sống lâu trăm tuổi
Dẫu ngày nào má thắm nét xuân xanh
Dẫu cuộc đời lao khổ hoặc an lành
Rồi cũng phải ra đi hai tay trắng
Như chiếc lá ngày nào còn trĩu nặng
Trên cành cao tạo bóng mát cho đời
Rồi Thu về, lá vàng úa, rơi rơi
Trên phố thị, lá biến thành loài rác
Con người mãi vẫn đam mê tạo tác
Tham, Sân, Si, oán ghét, hận thù nhau
Có biết chăng rồi cũng đến ngày nào
Về lòng đất với bao nhiêu nghiệp tội
Xin dừng lại đừng tạo thêm tội lỗi
Hãy trao nhau tình thân ái, thương yêu
Trao nụ cười, làm điều thiện cho nhiều
Thì hiện tại sẽ thân tâm an lạc
Làm việc thiện, tránh bớt làm điều ác
Tỏa tâm lành đến khắp mọi chúng sinh
Đối xử nhau xin dùng một chữ Tình
Thuận Thiên Lý, Nhân Hòa và Đạo Nghĩa
Sương Lam
Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới
internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN 487-ORTB 907-102319)Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com
https://www.youtube.com/user/suonglam
